Tưởng Niệm Cố HQ Đại Úy Nguyễn văn Đồng |
09/06/24 |
|
Cố HQ Đại Úy Nguyễn văn Đồng Cố HQ Đại-Úy Nguyễn Văn Đồng (truy-thăng sau Hải-Chiến Hoàng-Sa) là một nhà Văn, nhà Thơ nổi tiếng khi c̣n là Sinh-Viên Sĩ-Quan Khoá 25 Vơ Bị Quốc-Gia Đà Lạt từ đầu thập-niên 1970 Lấy bút-hiệu "định-mệnh" Trầm Kha, trong một cuộc đời ngắn-ngủi; Anh sáng tác rất nhiều, từng được phần thưởng khi viết báo tại quân-trường. Ai đọc báo Đa Hiệu thời đó đều biết đến những tài viết văn, làm thơ cũng như vẽ h́nh của Trầm Kha Nguyễn văn Đồng. Thơ Văn của Anh thanh-thoát trong sáng vô-cùng, biểu-lộ rơ cái hào khí của một người trai thời loạn “xếp bút nghiên theo nghiệp kiếm cung”, nhận biết nhiệm-vụ của ḿnh, lên đường bảo vệ lư-tưởng quốc-gia tự-do dân-chủ. Mang bút-hiệu "định-mệnh" là Trầm Kha, Anh có rất nhiều đoản văn và bài thơ, nguyện rằng sẽ trả nợ kiếm cung. B́a báo Đa-Hiệu 1971 có ghi 2 câu thơ trích ra từ một bài viết của Anh như sau: Em phải biết một đời trai du-tử. Có khi nao chôn kiếm ngủ bên trời. Tội nghiệp người yêu Trầm Kha lúc đó, không biết người hùng trong mộng của ḿnh đă ra đi ngày 19-1-1974. Anh “chôn kiếm ngủ bên trời“ biển Hoàng-Sa! Trong khi t́m lại những di-sản văn-hoá mà Nguyễn văn Đồng đă để lại cho đời , chúng tôi c̣n thấy một bức “tự hoạ” ghi đầy đủ cuộc đời quyết chí hiến dâng cho Tổ-Quốc Việt-Nam. Bức h́nh gói ghém từng giai-đoạn cuộc đời một SVSQ hiện-dịch núi cao Lâm-Viên, rồi tập-tành hải-nghiệp và ước vọng hải-hồ trên chiến-hạm, xông-pha ngoài biển cả. Lẽ tử sinh một đời người đóng gọn trong cái khung chật hẹp “trầm kha” TK đinh-mệnh... Anh sớm ra đi vào ḷng biển quê-hương, trong lứa 25, 26 tuổi xuân-xanh..
Một Sĩ-Quan cùng phục-vụ chiến-hạm HQ 5 với HQ Trung Úy Nguyễn Văn Đồng đă ghi lại ít ḍng về giờ phút cuối của Anh như sau: ... Trận hải-chiến với HQ Trung Cộng thật ác-liệt ... Khẩu đại-pháo trước mũi bị nhiều đạn nhất, một trái đạn trúng ngay pháo tháp, hệ thống điều khiển bằng điện bất khiển dụng. HQ Tr/úy Nguyễn văn Đồng, xuất thân trường Vơ Bị Đa Lạt. Trong vài tài liệu có người viết là Th/úy cũng đúng v́ chỉ mới nhận được lệnh thăng cấp trước khi rời Đà-Nẵng ra vùng hành quân 2 hôm) chết ngay trong pháo tháp... Công Điện báo cáo sơ kết về BTL/HQ/V1DH và BTL/HQ, ghi-nhận HQ Tr/úy Nguyễn Văn Đồng tử trận tại nhiệm-sở, trong khi làm trưởng khẩu hải-pháo 127 ly. Tr/Úy Đồng khoá 24 VBDL chọn lựa phục-vụ quân-chủng Hải Quân. Thỉnh thoảng anh có viết cho tập san Đa Hiệu và báo ngoài quân đội một vài truyện ngắn và thơ dưới bút hiệu Trầm Kha. Tài liệu hầu hết đều ghi là Th/Úy. Lư do anh mới được thăng cấp Tr/Úy 2 hôm trước khi tàu ra vùng hành quân, chưa được gắn lon. Anh và Tr/Úy Lê Viết Phú cùng khóa, cùng thuyên chuyển xuống HQ5, thăng cấp cùng ngày. Cả hai đều ở chung pḥng ngủ với tôi nên tôi nhớ rơ. Vị Sĩ-quan dồng-đội cùng chiến-hạm, lại chung pḥng ngủ với Tr/Úy Đồng c̣n viết thêm: Riêng tôi được đại diện cho HQ5 cùng với Tr/úy Trương sĩ Tam, cùng khóa, lúc đó đang là Trưởng pḥng Nhân viên CCYT/TV/DN (nay ở Orange County, CA), đến gia đ́nh phúng điếu và tiễn đưa anh đến nghĩa trang Ḥa Khánh, Đà Nẵng. Và, h́nh ảnh người cha đón xác con là Tr/úy Nguyễn văn Đồng, mái tóc bạc cúi xuống mái tóc xanh: “Ba đi lính cả đời mới lên đến Thượng sĩ, con lên lon làm chi mà mau quá vậy, mới mang Trung úy có 2 ngày đă lên Đại úy, để bây giờ cha con ḿnh vĩnh viễn không c̣n được gặp nhau…”.
KHI THANH B̀NH TRỞ LẠI.
Có một sớm tôi mơ thanh b́nh trở lại, trên môi người t́nh bừng giọt nắng reo vui, trong mắt mẹ rỡ ràng đồng lúa mới, trĩu hạt vàng óng ánh dưới ban mai.
Tôi sẽ rút phăng gươm chém cổ chai rượu mạnh. Mời bạn bè say uống mềm môi. Tôi sẽ đốt những cánh đồng rơm khô đă ải, cháy bừng bừng trên khắp cơi miền Nam. Mời mọi người ,mời tất cả anh em, Cùng hít thở khói quê hương ngào ngạt. Trước khi xuôi chuyến tàu Nam Bắc , Đem thanh b́nh tặng quyến thuộc ngoài kia.
Tôi sẽ chẳng mang theo hành lư, Ngoài những bài thơ ca tụng t́nh người. Cho bà mẹ khóc đón con trở lại Cho vợ hiền tức tưởi đợi chồng về. Cho cô gái ngỡ ngàng vui duyên mới, Cho trẻ thơ mừng rỡ được gần cha. Tôi sẽ đến từng nhà chung vui ngày mở hội Tặng bà con những cái nắm tay nụ cười thân ái. Cùng mọi người ca hát vui say Khúc hoan ca ngây ngất Lời tự t́nh Việt Nam thống nhất Đang dạt dào trong núi đá rừng cây.
Tôi sẽ nhận người làm anh em Đi xây những cây cầu đă sập Những ngôi nhà đổ nát Những thành quách điêu tàn.
Tôi sẽ mời anh tắm lại ḍng sông Không c̣n máu, không c̣n biên thùy ngăn cách. Trước khi cùng anh đi thăm những người đă chết Thắp cho nhau nén hương ḷng muôn đời không tắt Tưởng nhớ bạn bè xấu số vội ra đi.
Sau hết từ giă mọi người Tôi về chung vui với người t́nh nhỏ Trong mái lá đơn sơ cùng người yêu mở một mùa hội mới uống chén rượu đào đón xuân trở lại Tôi sẽ kể em nghe Suốt quăng đời tôi mang tuổi chiến binh. TRẦM KHA
ĐỌC THƠ T̀NH CỦA BẠN TRONG THƯ VIỆN.
Ngồi đọc bài thơ t́nh của mày trong thư viện. Nỗi buồn xưa hóa đá nửa đời tôi (1) Dấu vết (2) nào c̣n in trên sóng biển. Mày đi rồi từ thuở tuổi hai mươi
Mày ra đi trên con thuyền Tổ quốc Mày hy sinh hơn cả anh hùng, Quân xâm lược thời nào chẳng có . Từ HOÀNG SA – phút cuối cùng ,mày mơ một ḍng sông.
Ḍng Sông Hương mấy mươi năm vẫn đợi mày về. Người con gái vẫn đang ngồi xơa tóc. Người mẹ hiền vẫn mong ngày sum họp. Sao mày đi biền biệt không về ?
Vườn đă cũ chim muông về họp tổ, hót rất buồn đón những sáng thu phai (3). Khu vườn cũ vẫn in h́nh bóng mẹ Chim vẫn đi về ,mày đang ở nơi đâu ?
Tao đă khóc viết bài thơ tiễn biệt. Hơn ba mươi năm không bến không bờ. Phút cuối cùng mày đứng chào Tổ quốc. Tao chạnh ḷng viết lại mấy vần thơ Nguyễn Miên Thảo ( Rằm tháng bảy, Mậu Tư ) ( 1,2 3 Ư thơ TRẦM KHA ) |
|
This site was last updated 08/16/24