Home TàuCộng KhóThắng BiểnĐông Tham-Luận Biển Đông Hải-phận Cho Quốc-Gia Lào ThủĐoạn TiêuDiệt VănHóa BảnĐồ ThuyếtTrình Edm&Calgary Dự-Án Song-Tử Tàu TrungCộng Cắt Cáp Tàu ThămDò VN Biển Đông 74,000 năm trước Hải-đồ DângGiặc Bản-Đồ Bắc TrườngSa BảnĐồ MalaysiaViệtNam Nước Việt Hình Chữ S RVN-CDWR-MainBody.pdf Hải Phận Triệu Km2 Hải Phận Triệu Km2 (Tiếp) Hải Phận Valencia TàiLiệu PhápLý BảnÐồBiênGiớiViệt-Hoa Bản-đồ Phân-Chia Vịnh Bắc-Việt VịnhBắcViệt LáThư Gởi Đầy Tớ Law of the Sea Forum Openings RVN WhitePaper75 ChinaPropaganda-LuuVanLoi TiếngNóiVịnhBắcViệt VấnÐềBiênGiới-BsNguyenÐanQuế HảiGiới ViệtHoa Vùng Biển Sâu Cho Tương-Lai LêChíQuangPhảnÐối CácĐội HoàngSa NamQuan BiểnĐông ThiênKỷMới Biển Đông Ô Nhiễm VịnhBắcViệt-HàngHải VịnhBắcViệt-HuyềnThoại NguyễnNhã-NghiênCứu HoàngSa Chủ Quyền HoàngTrường HảiThươngBiểnÐôngCổThời BsTrầnÐạiSỹTổngKếtHảiChiến HảiChiếnHoàngSaNóiChuyện Hải Chiến Hoàng Sa HQ16ÐàoDân HảiChiếnHoàngSaTrầnThếÐức VĩnhLiêmHoàngSaHảiChiến Chuyện Một Con Tàu NgườiBạnHảiQuân BạnTôiSầuÐông HồngNhanMộtThời CâyÐinh NhữngÔngThánh ÐờiSống CăngThẳng HỗnChiến NgỗngTuyết NgườiĐànBà CònNụCườiNào SóiGià SachMoiNgoTheVinh TranhCổTấnTinhChâu HảiQuân Còn Mất TuầnThám NguyễnVănƠn FutureDestroyer Mischief Situation DER-HQ4 To Chuc HQVNCH Forgotten ASPB Études Vietnamiennes Environments'Protection VN Water Culture Legends-Water Realm Useful Books&Maps VN Sovereignty Vietnam Energy Raft Across Pacific Triết Lý Nước HảiQuânViệtNam TừBaoGiờ Hàng Hải Gốc Rễ Việt Nam Ðịa Lý Biển Ðông Thuật Ngữ Hàng Hải NgườiViệt KhámPhá MỹChâu Ngày HảiQuân1973 Lịch Sử Thuyền Bè Bài Vè Thủy Trình Petrus Ký&VănHoá Thuyền Photo Album Người Thủy Thủ Già SoạnThảo HảiSử MộtNgàyVớiÐÐCang Lược Sử Nước PhanQuỳnh NguyễnVănLục HT Nguyễn Văn Lộc VũNgọcRuẩn BốTôi VũVănToàn ThơVăn HoàngĐìnhBáu KỷNiệm ÐờiQuânNgũ ChiếcBình TháiLọ ChânDung SVSQHQXI BảoBình&HìnhẢnh Quê Nhà 50 Năm Trở Lại ChuVănAn2B3-1956 Giải Ảo! HãyTỉnh Giấc Mơ Ma AnhHùng NguyễnThànhSắc ThuỷThủĐoàn HQ-4 ChiếnThuật ĐầuChữ T HìnhẢnh HQ4 HảiChiến HoàngSa TrangHình HảiChiến HoàngSa Trận HoàngSa Hồ Hải Hải-Chiến theo Trung-Cộng Hải-Chiến theo BùiThanh Diễn-Tiến Trận Hải-Chiến TâySa HảiChiến QuanBinhTC HoàngSa1974 HQ16-HQ5 Bắn Nhau HQ5-Rã Ngũ Đại-Tá Ngạc Ở Đâu ChuyệnMột ConTàu Bông Hồng Cho Nhựt-Tảo Danh-Sách Tử-Sĩ Hoàng-Sa DanhSách CốThủ HoàngSa TrươngVănLiêm-HQ5 TruyệnNựcCười MấyAnh SửaQuân-Sử Lệnh TamBấtĐả-HứaThếHữu AnhHùng BH NguyễnVănVượng TưởngNiệm AnhHùng NguyễnVănĐồng Phạm Ngọc Đa AnhHùng Tử-Sĩ TaoBanNuocKhong VĩnhBiệt NguyênNhi CáchNhìn LịchSử XâmLược NgườiLínhGiàHQ4 NgôThếLong NguyễnThượngLong-HảiChiến HoàngSa NguyễnThượngLong-TìmMãi YêuThương VănTế 74 TửSĩ HảiChiến HoàngSa Nhớ lại HCHS & SuyNgẫm HànhQuân TrầnHưngĐạo47 Bộ Hình ChiếnTrường HQ-4 Tài-Liệu CTCT/VNCH Các ChiếnHạm VN&TC ThamChiến TàiLiệuHQ4-TổngCụcCTCT Lố bịch kiểu Tàu phù Hải-Chiến theo LữCôngBảy Phòng-Tai của HQ-4 Tiểu-Sử Anh-Hùng Tử-Sĩ TrầnVănĐảm-AnhHùng&Nhà VôĐịch AnhHùng BùiQuốcDanh VũĐìnhQuang-AnhHùngHảiPháo Anh-Hùng Vương-Thương VưongThếTuấn: HQ4 Xin Rút Lui Người AnhHùng HoàngSa Thư HT PhạmTrọngQuỳnh Thư Bạn ĐồngMôn ChuVănAn Tìm Hiểu Gerald Kosh Văn Tế HoàngSa Những BàiCa HảiChiến HS Thư Người Giám-Lộ BứcThư 15 Năm 24 Years After Naval Battle Tiểu Sử Vũ Hữu San Tựa ToànTập Tổng-kết Hải-Chiến Hồi Ký Của NgườiVề Từ HoaLục Thư Riêng Về Đơn-Vị Giới Thiệu Gặp lại Niên-Trưởng NBT TrùmMền HôXungPhong
| |
Hải-Quân
VNCH còn mất thế nào?
Kính thưa Quý vị Trưởng-thượng,
Kính thưa Đô-Đốc Cựu TL/HQVN,
Kính thưa Ông Tổng-Hội-Trưởng,
Ông Trưởng Ban và các Bạn trong Ban Tổ-chức,
Kính thưa Quý Bà, Quý Ông, quý Bạn,
Trước hết, chúng tôi xin chào mừng tất cả quý-vị. Nhờ dịp tái-ngộ hi-hữu này,
chúng tôi may mắn thấy lại những vị trưởng-thượng, các cấp chỉ-huy và những bạn
bè đồng-đội thân yêu ngày cũ, mà trong đó có nhiều người đã sau hàng 2, 3 chục
năm xa cách, nay mới có duyên gặp gỡ.
Đây là sự vinh-hạnh lớn lao cho chúng tôi, được có dịp hầu chuyện cùng quý-vị về
một câu hỏi đã gây nhiều thắc mắc cho chính cá-nhân chúng tôi hai mươi năm qua
và có thể cũng là một trong nhiều điểm suy nghĩ của quý-vị: sau di-tản, Hải-Quân
VNCH còn mất thế nào?
Đề-tài "hải-quân VNCH chúng ta-tuy mất mà vẫn như còn" có đáng được gọi là một
sự xác-định khách-quan hay không. Chúng tôi xin trình-bày quan-điểm riêng tư của
chúng tôi, nếu có đôi điều quá xa vời, xin quý-vị lượng thứ cho.
Phần quê-hương miền Bắc lọt vào tay bọn vô-thần năm 1954. Hai mươi mốt năm sau,
30-4-1975, người quốc-gia mất tất cả phần đất nước còn lại cho Cộng-sản. Vì mất
nước là mất tất cả nên không có sự mất mát nào lớn lao hơn, đáng kể hơn nỗi đau
vong-quốc.
Sau những tan tác vì di-tản, một vị-niên trưởng khả-kính của Hải-Quân từng than
rằng: "Nước đã mất, nhà đã tan, suốt tuổi thanh-xuân, hiến dâng cho Tổ-Quốc và
Lý-tưởng. Chúng ta nay đã già, khởi sự cuộc đời lam lũ cu-ly nơi đất khách.
Trong khi đó, những tên tham-nhũng sau bao năm sống trên xương máu, nước mắt, mồ
hôi đồng-bào vẫn tiếp-tục sống đời phè phỡn. Thật là buồn!"
Thoáng nhìn qua như vậy, HQ chúng ta đã mất... HQVN chúng ta không còn gì cả.
HQVNCH chúng ta chẳng sót lại gì trong Bạn, trong Thù và ngay cả bản thân chúng
ta nữa sao?
- Người Bạn Đồng-minh rời bỏ ta lại cho niềm cay đắng của sự thất trận. Sau ki
bại, thay vì an-ủi lẫn nhau, các bạn Hoa-Kỳ quay ra trách-cứ. Nếu đọc các ấn bản
của HQ Học-Hiệu Annapolis, các người viết hải-sử của họ cho rằng HQ chúng ta vì
ưa chính-trị nên đã làm giảm khả-năng tác-chiến; vì kém khả-năng chuyên-nghiệp,
say sóng, thiếu tinh-thần trách-nhiệm, lười biếng không làm việc nên không
hoàn-thành nhiệm-vụ.
- Kẻ Thù Cộng-sản chỉ nhờ sự hỗ-trợ của thế-giới Cộng-sản thời đó mà đánh bại
ta. Trong nỗi tham lam thèm khát tột cùng của kẻ chiến-thắng, chiếm đoạt tất cả.
Khi chúng được chúng làm vua, còn chúng ta thua chúng ta là giặc, giặc đã thua
phải mất tất cả. Và nay để tặng phát đạn kết-liễu cho số phận chúng ta, bọn
chúng (bạn cũ và thù xưa) đã nham nhở nói chuyện lại với nhau, bắt tay nhau đằm
thắm, khởi sự cuộc sống chung như tên ma-cô cùng con đĩ-điếm.
- Chúng ta đã đại-bại, đầu ta cúi gầm, bị tước bỏ hết nhân-quyền và mọi sở hữu,
kẻ tủi-nhục lê bước lạc loài nơi đất khách, người đau thương xiềng xích tù tội
nơi quê hương.
Thế nhưng, trong khoảng thời-gian hai chục năm đã qua, chúng ta đã có một thuở
để sống, để làm việc, để được đời tôi-luyện mà suy-nghĩ chín chắn. Trong
màu-nhiệm của tỉnh thức, chúng tôi ngộ ra rằng thật ra HQVNCH không mất.
Trong cuộc chiến có hai phe, người thắng được dịp nói nhiều, nói lớn lối, nhưng
chân sự thực không do người thắng nói ra. Lời phe thắng trận chẳng phải là
chân-lý.
Suốt hơn 20 năm, HQVNCH từ lúc sơ-sanh đã trưởng-thành, đã hoàn-thành trách-vụ
Tổ-Quốc giao-phó. Là quân-chủng thầm-lặng, đôi khi bị chìm lấp ngay trong
Quân-lực. Thế nhưng về chỉ-huy tham-mưu, chưa hề có một văn-thư nào của các giới
chức thẩm-quyền cao cấp nói về sự tôi tệcủa HQ. Công-bình mà nói trong tập-thể
Miền Nam, HQ luôn-luôn là thành-phần ưu-tú đoàn-kết và trong sạch.
Cọp chết để da, người chết để tiếng. HQVNCH không những chẳng mất, chẳng mờ
nhạt, mà còn tiếp-tục hiện-hữu với thời-gian.
Sự hy-sinh đóng góp của người lính, trong đó có thủy-thủ chúng ta không phải
vô-ích. Nhờ những quân, dân, cán chính nói chung, nhờ Hải-Quân chúng ta nói
riệng, VNCH đã được hưởng một thời-gian mấy chục năm trong tự-do, no ấm và
tiến-bộ. Nếu không có sự đóng góp công-lao khó nhọc của chúng ta; Miền Nam cũng
như miền Bắc, dân bị ngược đãi, nằm trong ngục-tù độc-tài đảng-trị suốt từ cuối
thập-niên 1940, cho đến nay đã hàng nửa thế-kỷ.
Bản thân cá nhân chúng ta chưa mất, chúng ta còn học hỏi, thích-nghi hoàn-cảnh,
nâng cao thêm cả giá-trị, kiến-thức, đang góp công xây dựng cuộc đời ta,
gia-đình ta trên vùng đất quê-hương thứ hai.
- Còn cháu ta đang tiến lên, học rất giỏi, làm việc tận-tâm, tương-lai không lâu
sẽ là những nhân-tài lớn trong một thế-giới tiến-bộ
- Kẻ thù thất-bại khi nghĩ rằng tiêu-hủy được thành-quả của chúng ta. Chúng cũng
đã hoàn-toàn thất-bại trong mưu-đồ cải-tạo quân-đân Việt-nam.
- Người bạn đồng-minh cũng lầm lẫn; họ đã xét-đoán sai lầm HQVNCH. SQ Hoa-Kỳ
phê-phán chúng ta say sóng, thiếu tinh-thần trách-nhiệm, sự hiểu biết kém cỏi.
Thực-tế đã trả lời: Chúng ta không kém cỏi ngay trong môi-trường Hoa-Kỳ. Sự
thích-nghi của thuyền-nhân Việt-Nam phải kể là ngoại-hạng. Con cái ta sẽ còn
nhiều dịp làm vẻ-vang dân Việt, vượt trội con trẻ địa phương.
Kính thưa quý-vị và các bạn,
- Nếu nhận rằng Trống Đồng là nguồn sử-liệu cổ xưa của dân-tộc ta thì quân-đội
Việt-Nam đã hình-thành từ những đoàn lính thủy trên các ghe thuyền trang-bị
những cỗ nỏ thần. Tiên-khổi, dân Lạc-Việt thường sống cạnh biển khơi, sinh-hoạt
trên nước nhiều hơn trên cạn. Nhu-cầu quốc-phòng của Việt-Nam 3 - 4,000 năm
trước không đặt nặng vào việc phòng-thủy diện-địa mà hướng vào việc gìn giữ
an-ninh những tuyến đường thủy, trên cả sông hồ lẫn ngoài biển cả. Có thể nói
chắc chắn rằng VN là quốc gia đầu-tiên trên thế-giới mà quân thủy được khai-sinh
trước quân bộ.
- Kẻ thù với chiêu-bài "bài phong phản đế"một cách quá khích, mang nặng
giáo-điều Mác-Lê vọng ngoại, CSVN phủ-nhận công-lao tiền-nhân qua bao nhiêu
triều-đại. Tài-liệu chính-thức của đảng Cộng-sản thường kết tội là quân-đội thời
phong-kiến chỉ là những phương-tiện để bọn vua quan dùng đàn áp dân-chúng, không
giống như các tập-thể tay sai mà chúng thường tâng-bốc xưng tên là Quân-đội
Nhân-dân, Công-an Nhân-dân của Cộng-sản ...
- Chúng ta trái lại thừa-tự hương-hỏa chính-thức từ Hùng-Vương qua Đinh, Lê, Lý,
Trần, Lê, Nguyên ... ngay khi được tái độc-lập. Trong khi chúng ta sùng-bái
Ngô-Vương, Đức Thánh Trần, Quang-Trung ...; nhắc nhở danh-tiếng các Đô-Đốc Lộc,
Đô-Đốc Tuyết đánh quân Thanh, Đề-Đốc Lê-Trực kháng Pháp, giữ thành Hà-Nội ...
Thế nên HQ chúng ta là truyền-nhân HQ nhà Nguyễn, sau khi Hải-Quân ta bị quân
Pháp tiêu-diệt.
- Theo vết chân Tướng-quân Lý-Long-Tường, vị Tư-Lệnh Hải-Quân nhà Lý vào thế-kỷ
thứ 13. Vì nhà cửa nát tan, đất nước gặp cảnh điêu-linh mà phải dận cả Hạm-đội
đi Đại-Hàn. Chúng ta vượt Biển Đông mà vượt thoát khi Cộng-sản xâm-lăng.
- Thuyền-nhân chúng ta là các Lý-Long-Tường lần hai trong thế-kỷ 20 này. Nói
theo học-giả
Hoàng-Văn-Chí, hải-quân ra đi như những tượng Phật bằng gỗ nổi trôi muôn phương
đến cả bờ bến My-Châu, thà chịu ly-hương còn hơn bị huỷ-diệt tại quê nhà vì
những đồng-loại xấu xa.
Lại nói thêm cho được rộng rãi, Cựu hải-quân VNCH chúng ta khi bỏ nước ra đi,
đương-nhiên đã tái-lập đường hàng-hải trên Thái-Bình-Dương sang Tân-thế-giới,
con đường mà tiền-nhân Việt-tộc đã thực-hiện nhiều ngàn năm trước.
Trước năm 1975, Hải-Quân Cộng-sản Bắc VN chỉ gồm có một giang-lực hạn-chế, một
lực-lượng cận-duyên nhỏ bé. Thế nên khi chiếm VNCH, cái gọi là Hải-Quân Nhân-dân
đã phải học hỏi chúng ta về hoạt-động hạm-đội để mong hướng ra biển khơi.
Hai mươi năm đã qua. Vậy mà kẻ thắng vẫn còn phải tiếp-tục học người thua.
Cách-thức tổ-chức các Lực-lượng, các Hải-khu, điều-hành chiến-hạm, giang-đoàn
dần theo như tiêu-chuẩn của HQ/VNCH lúc xưa, có khác chăng chỉ là vì HQ/CSVN
ngày nay nhỏ bé hơn. Trong khi đó, khả năng hành-quân phối-hợp thủy-bộ của chúng
còn thua sút HQ/VNCH chúng ta khá xa. Khi xem tài-liệu Jane Fighting Ships
thường-niên về HQ/Cộng-sản VN, người ta thấy như HQ/VNCH vẫn còn đó vẫn HQ 1, HQ
2, HQ 500, HQ 501 ... Biết mình lạc-hậu, lính thủy Cộng-sản đành bỏ "nón cối dép
râu", học đòi tiến-bộ.
Quan-trọng hơn hết la tinh-thần bảo-vệ lãnh-thổ, hải-biên và ý-chí chống
ngoại-bang xâm-lược.
Một mai khi Cộng-sản mất đi, Việt-Sử sẽ viết lại bằng sự thực. Ngàn đời sử vẫn
ghi là CS Việt đã cõng rắn cắn gà nhà trong biến-cố Hoàng-Sa tháng 1-1974 mà khi
đó, người Cộng-sản một lần phản-quốc, đứng về phía kẻ thù dân-tộc. Hoàn-cảnh
thật là thuận-lợi cho CSVN ngày nay có một đất nước thống-nhất, vậy mà họ cũng
chẳng làm được gì hơn. CSVN lại để mất thêm vùng biển, nhiều đảo Trường-Sa lần
lượt lọt vàotay kẻ thù truyền-kiếp là Trung-Cộng.
Lực-lượng HQVNCH tuy không còn nữa nhưng rồi ra, Việt-sử cũng không thể ghi
những dòng chữ nào khác hơn khi đề-cập đến chúng ta như là một hiện-hữu quý-giá,
một biểu-tượng về Truyền-thống Hàng-Hải cần-thiết trong một giai-đoạn có thể nói
là nghịch-cảnh của dân-tộc.
Khoa khảo-cổ đã cho biết nhiều chứng-cớ vững chắc như dân Việt thời cổ đi
tiên-phong trong lãnh-vực hàng-hải, tiền-nhân các giống Bách-Việt với dấu vết
giao-thương ngà voi, sừng tê-giác lên tận Tây-Bá Lợi-Á, thành-tích dân Lạc-Việt
vận-chuyển Trống Đồng tận các đảo vùng bắc Úc-Châu. Hình ảnh người cổ Việt-Mường
vác những ống tre đựng nước được tìm thấylại tại Mã-đảo, Phi-Châu. Ảnh-hưởng
ngôn-ngữ đặc-biệt nhuộm màu-sắc hàng-hải, song song với các phát-minh hàng-hải
và kỹ-thuật ghe thuyền của dân Việt ta đã trải dài qua hơn nửa vòng trái đất,
khắp Ấn-Độ-Dương sang qua Thái-Bình-Dương đến Nam-Mỹ ... Chúng ta chính là những
người kế-thừa chính-thống của Hàng-hải. Duyên-lực hay Hải-thuyền VNCH là
lực-lượng sau cùng dùng thuyền buồm, biết sử dụng phối hợp cánh buồm và cây
xiếm.
Văn-minh nhân-loại phát-triển được là nhờ chuyển-vận, đặc-biệt nhờ đường biển.
Thuyền-nhân với thành-phần dẫn-lộ ghe tàu vượt biên chính là các cựu Hải-Quân
VNCH. Chuyện những người thủy-thủ như chúng ta vì quệ-hương vùng Đông-Á bị giặc
ngoại-xâm, khi nước Trung-Hoa bành-trướng, mà vượt biển tới Mỹ-Châu 3 - 4,000
năm trước, đã được viết lại trong sách "Nu-Sun" của Tiến-sĩ Gunnar Thompson,
xuất-bản 1991. Trong khi sáng lập Nu-Sun Institute, văn-phòng liên-lạc tại
Fresno, CA; Ông đã dự-trù thiết-lập bảo-tàng-viện về viễn-dương, một trung-tâm
nghiên-cứu về một Thái-Bình-Dương hòa-bình và một tờbáo định-kỳ, xuất-bản mỗi ba
tháng. Sẽ có một chuyến hải-hành hòa-bình tưởng-niệm những chuyến vượt
Thái-Bình-Dương như của Đô-Đốc Nu-Sun mà chúng tôi phiên-âm ra Nguyễn-Sơn.
Kính thưa quý-vị và quý-bạn,
Nhưng giờ đây, mất biển, mất tầu, mất cả tuổi thanh-xuân, những chàng trai trẻ
HQ ngày ấy, nay đã già, vẫn còn phải mang những nghề-nghiệp tay trái ra để kiếm
ăn. Trong lúc tuổi đời đã bắt đầu xế bóng, đành phải yên phận, mắc cạn trong nỗi
niềm ray rứt khôn cùng của giấc mộng hải-hồ dang-dở ... Phải có niềm Hy-vọng
giúp họ đốt lửa thắp sáng ngời tâm-tư trở lại.
Xin các bạn đồng-đội cũ hãy nghĩ về "Nghĩa đồng-bào và Chân-lý tự-do".
Thấm-thoắt hai mươi năm qua thật nhanh, khối người Việt hải-ngoại trong khi
cố-gắng hội-nhập vào đời sống mới ở đất người, cũng kiên-trì tranh-đấu cho
quê-hương với hy-vọng những thay đổi tốt đẹp sẽ đến với đồng-bào trong nước.
Nỗ-lực của chúng ta suốt hai thập-niên đã không nhiều thì ít, có ảnh-hưởng làm
thay đổi chính-tình trong nước.
Vì mục-đích ra đi của chúng ta không phải chỉ vì miếng cơm manh áo nên người
thuyền-nhân tị-nạn chẳng quên tình nước non, nghĩa đồng-bào. Tạo-hóa sinh muôn
loài có lẽ cũng muốn chúc-phúc tự-do và no ấm cho tất cả. May mắn hơn mọi người
ở lại, nhờ vượt thoát nên người ra đi được sinh-hoạt trong không-khí dân-chủ.
Nhờ ý-thức rõ ràng được tầm giá-trị cao-quý của tự-do qua cái giá quá đắt mà
bản-thân chúng ta đã phải trả nên người hải-ngoại hằng mong mỏi đồng-bào
quốc-nội cũng sẽ được thụ-hưởng tất cả những điều tốt đẹp tương-tự.
Nếu chúng ta cứ quyết-tâm tranh-đấu cho nhân-quyền không ngừng nghỉ, một ngày
nào đó sự thành-công sẽ đến trong việc chuyển-biến quê nhà từ chế-độ độc-tài
sang dân-chủ, giúp cải-tiến đời sống người dân từ nghèo đói sang ấm no. Sau 5
ngàn năm văn-hiến, lần đầu tiên Việt-sử sẽ trịnh-trọng ghi các dòng chữ vàng về
công-trạng những người thuyền-nhân bỏ nước ra đi vẫn nhớ gốc nguồn.
Như một truyền-thống hải-quân đã xưa cũ, lại cộng thêm nỗi suy tư của một người
ưa nói chuyện đi biển cùng bạn bè, thích viết bài tài-tử đăng báo miễn phí, việc
làm của chúng tôi chẳng được bao nhiêu nhưng niềm mơ ước của một người thủy-thủ
lại vẫn nhiều. Chúng tôi mơ-ước, những gì Hải-quân VNCH đã thực-hiện, vẫn
vĩnh-viễn tồn-tại với thời-gian.
Ngồi ở đây, sống ở đây, sinh-hoạt ở đây. Nhu-cầu vật-chất áo cơm thúc hối, chiếm
hết thì giờ, không dành được bao nhiêu cho những đóng góp tinh-thần, nuôi dưỡng
chí-khí, hoài bão. Hiểu và thông-cảm như vậy nhưng nếu chúng ta không lưu lại
tài-liệu, sách vở, hậu-sinh một trăm năm sau, một ngàn năm sau, nghĩ thế nào về
chúng ta. Không lẽ hơn bốn chục ngàn người trai trẻ suốt hai mươi mấy năm trong
gian-khổ chỉ ăn không ngồi rồi, chẳng làm nên được chuyện gì haysao. Nếu không
có tài-liệu sử sách lưu-truyền lại, thế-hệ sau sẹ mất một phần di-sản quý-báu
của quốc-gia.
Quý-vị và chúng tôi đến tham-dự buổi hội hôm nay, những bạn đóng góp từ xưa
trong sinh-hoạt hội-đoàn, hợp mặt hàng-hải hải-quân là bằng-chứng chính-xác nhất
của tinh-thần thuyền-nhân, tị-nạn, của người thủy-thủ, ngườiđi biển. Trong
tập-thể chúng ta, có rất nhiều các bạn trẻ khi mất nước chỉ mới trải qua ít
tháng trong quân trường, vài năm ngắn ngủi sống trong môi-trường hàng-hải cũng
vẫn nhận thấy lời kêu gọi thiết-tha cần đi tìm lại những kỷ-niệm thời xưa cùng
các nét thân quen của bạn bè ngày cũ. Giữa trời đất lạ, phải chăng người
Hải-Quân thấy rõ sự hiện-hữu đương-nhiên của HQVNCH như vậy.
Dù đã mất biển, mất tàu, trong lòng chúng ta, màu biển quê-hương vẫn còn xanh,
mầu xanh ngàn đời của Biển Đông từ những thời xa xưa khi Trái Đất còn đắm chìm
trong Băng Đá. Những gì HQVNCH để lại, dù là trừu-tượng hay cụ-thể, dù âm-thầm
hay hiển-hiện, dù phần chìm hay phần nổi, dù trong hôm nay hay qua ngày mai, vẫn
còn tại đó như một hiện-hữu vĩnh-cửu, trong cả hai kích-thước lớn của thời-gian
và không-gian ...
Trong tinh-thần đoàn-kết lại để tồn-tại, duy-trì một chút gì đó còn sót lại với
thời-gian, cho dù có gặp những sự nghiêt-ngã của hoàn cảnh, Chúng tôi cổ-động
cho kế-hoạch "viết hải-sử" của Tổng Hội Hải-Quân cũng vì lẽ đó. Chúng tôi
hoan-nghênh những công-trình đóng góp của những cây bút trong và ngoài Hải-Quân
mà một số đã ưu ái đến với chúng ta ngày hôm nay như chị Điệp-Mỹ-Linh,
niên-trưởng Nguyễn-Ngọc-Quỳnh, các anh Trần-Quán-Niệm, Hà-Thúc-Sinh, Trịnh-Hoàng
và nhiều nhiều nữa.
Rất mong mỏi quý-vị, trong hay ngoài HQ, tiếp tay cùng Tổng-Hội thu góp lại các
mảnh di-sản hàng-hải, có cả phần tim, phần óc, cả máu và nước mắt thủy-thủ để
hoạt-động có ý-nghĩa này được mạnh mẽ hơn và kế-hoạch được chu-toàn.
Danh-tướng McArthur đã từng nói: "Những người lính già không bao giờ chết, họ
chỉ mờ nhạt dần đi mà thôi". Chúng tôi không có dịp tuyên-bố và cũng không giám
nói lớn tiếng đến như vậy, nhưng thật-tâm đã suy-nghĩ rằng: "Người thủy-thủ VNCH
khi già trăm tuổi tuy có phải chết đi, nhưng HQVNCH với những tinh-thần,
truyền-thống và thành quả sẽ không bao giờ mất với thời gian".
Một lần nữa, xin cảm ơn và xin kính chào quý-vị, kính chúc toàn thể quý-vị sự
an-bình tuyệt-đối trong tâm-tưởng.
Vũ-Hữu-San
|